Tôi từng nghĩ nếu gặp chồng vào khách sạn với ai đó cũng không lồng lộn mà giành giật làm gì, sẽ im lặng về nhà rồi cùng giải quyết. Tôi yêu chồng con chứ không phải dửng dưng không tình cảm, có lẽ đó là cách cư xử tôi chọn trong tình huống này. Tính tôi ít nói và chồng cũng vậy, có khi cả ngày nghỉ vợ chồng cũng không nói với nhau nhiều. Đôi khi muốn tâm sự điều gì tôi hay viết email hoặc nhắn tin cho chồng.
Tôi biết vợ chồng nên nói hơn là dùng cách này, nhưng nếu có chuyện mà cảm xúc đan xen tôi sẽ diễn đạt không được trôi chảy cho lắm. Tôi quan niệm vợ chồng sống với nhau bằng tình cảm yêu thương chân thật và tôn trọng là đủ. Thời đại bây giờ đòi hỏi các ông chồng chung thuỷ khó lắm, nếu có phải luôn xác định đó là vui chơi qua đường và biết dừng lại đúng lúc thôi. Không biết tôi suy nghĩ vậy có đúng không hay vô hình chung như vậy lại quá dễ dãi cho chồng mình làm những chuyện xấu.
Thời buổi này chắc có nhiều phụ nữ suy nghĩ giống tôi, có thể nói là nghĩ thoáng cho cuộc sống bớt nặng nề. Tôi cũng nghĩ mình không toàn mỹ về các mặt, nên không thể đòi hỏi quá ở chồng, chấp nhận được thì sống thôi. Có bạn bè nói với tôi, giờ cuộc sống chưa ổn định người ta chưa nghĩ đến gì khác ngoài vấn đề kinh tế, nhưng khi cuộc sống ổn định rồi đa số đàn ông họ sẽ tìm những lý do hưởng thụ rồi sa ngã.