Rồi con gái thứ hai ra đời, giống hệt bố, nhưng cậu con trai lại giống đằng ngoại. Bắt đầu xuất hiện lời xì xầm đồn thổi bên tai chồng tôi. Anh trở lại là người hay cằn nhằn, nói mát, nhậu nhẹt về là lèm bèm vợ con. Điều khiến tôi đau đớn, tủi nhục nhất là khi anh nói con trai không phải của mình, mà là của bố chồng tôi. Trước đây khi anh và mẹ đối xử tệ bạc với tôi, chỉ có bố chồng đứng ra bênh vực tôi được đôi chút. Tôi cũng lên tiếng tranh luận về việc đứa con có phải của anh hay không nhưng với bản tính gia trưởng, chỉ cho mình là nhất nên anh không chấp nhận sự thật. Tôi vì việc này khổ sở, ấm ức không yên.
Nghe lời mách đưa cháu đi xét nghiệm ADN tôi cũng rất muốn làm nhưng vì hoàn cảnh kinh tế không cho phép nên đành chịu đựng. Mỗi lần anh nhậu nhẹt say xỉn là nói những lời rất khó nghe, gây mất tình cảm của anh em, đồng nghiệp. Lúc chúng tôi xảy ra cãi vã, anh còn đập phá đồ đạc trong nhà, cắt dây nguồn tủ lạnh, đập hỏng cái quạt, cấm mẹ con tôi nấu cơm. Nhiều ngày khốn đốn, mẹ con tôi phải ăn mỳ gói cầm hơi, đôi lúc uất ức chịu không nổi, tôi chở các con ra ngoài ăn cơm quán, còn anh mua cơm hộp về ăn một mình. Không khí trong nhà lạnh tanh, căng thẳng, anh rất dễ nổi khùng bất chợt.