VN88 VN88

Tâm sự khóc hàng đêm vì không thể giữ cho con mái ấm gia đình

Nhưng không sao hết, mẹ con mình sẽ rau cháo nuôi nhau. Mình tính hết rồi, nếu số phận nghiệt ngã quá, mình không thể lo cho con được nữa thì 2 mẹ con sẽ nương nhờ cửa Phật. Mai này con lớn lên, có thể xin hoàn tục lại, nếu con muốn.

Mình cố gắng kìm chế cảm xúc bên ngoài thật tốt để có thể tiếp tục những công việc dang dở, và còn phải tư vấn, giúp anh chuẩn bị giấy tờ xin ly hôn. Nhưng hàng đêm, mỗi khi nhìn con ngủ ngon giấc, nước mắt mình rơi mãi, mình thì sao cũng được, chỉ là khóc thương con mà thôi, vì con còn nhỏ quá. Tự trách mình không thể giữ cho con được một mái ấm bình thường như nhiều đứa trẻ khác.

Nhưng như anh Huydeptrai_3t, một độc giả đã nói, có những chuyện, mình cố gắng đến đâu cũng không được. Và em cũng cảm ơn rất nhiều sự quan tâm của anh và mọi người dành cho em. Tấm lòng thì em xin nhận, còn vật chất thì cho phép em từ chối, vì em còn sức khỏe, em có thể tự xoay sở được, anh đừng lo gì cho em.

Thật lòng mình không giận chồng, vì mình hiểu chỉ vì đường cùng anh ấy mới phải làm vậy mà thôi. Mình quyết định bế con ra đi, cũng chỉ vì đường cùng. Biết là anh rất thương con, nhưng giờ mình chỉ có con là chỗ dựa tinh thần, nhà cửa, tiền bạc, tiền trợ cấp, mình không cần. Mình chỉ cần có con bên cạnh mà thôi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.