Mọi chuyện bắt đầu từ khi tôi đi làm xa, vợ và mẹ xảy ra mâu thuẫn. Mẹ hơn 60 tuổi vẫn phải cấy gặt một mình vì vợ tôi không làm ruộng. Vợ yếu, cộng thêm việc vừa bán hàng vừa lấy hàng, con quấy đêm không ngủ được càng làm cô ấy khó tính. Nhiều lúc đi lấy hàng nhờ mẹ trông cháu, bà mệt không trông được, thế là hai mẹ con lại xích mích. Mỗi lần tôi về rất đau đầu, nói vợ nhịn vì tôi biết mẹ quá mệt rồi, vất vả cả đời với tôi, giờ vẫn phải tự cày cấy kiếm miếng ăn cho mình, nhưng vợ tôi không nghe.
Cũng may ông trời thương, thấy tôi chịu khó, lại biết kinh doanh nên có một anh bạn đã bỏ tiền ra cho tôi kinh doanh, lãi chia đôi. Sau một năm tôi đón vợ con lên, vừa phụ giúp vừa để tôi đỡ đau đầu. Từ ngày vợ lên tôi cũng đỡ mệt hơn, hàng tháng gửi tiền về cho mẹ. Từ lúc tôi làm được mẹ không phải cấy nữa, nghỉ hẳn vì tôi không cho mẹ làm.
Rồi tôi cũng mua được đất xây nhà, vui vì cuối cùng đón được mẹ lên phụng dưỡng, vợ con tôi cũng đỡ khổ, nhưng tính vợ tôi vẫn vậy, hay nhắc lại chuyện ngày xưa bà không trông cháu. Tôi có phân tích thế nào vợ vẫn không hiểu. Mẹ tôi bỏ về, bà không lên nữa, tôi đau đầu, nhờ nhà ngoại nói thì mọi người bảo tôi bênh mẹ. Mẹ tôi đã 71 tuổi rồi, trái nắng trở trời tôi biết làm sao đây? Tôi thật mệt mỏi, giờ không biết làm thế nào cho vợ hiểu mẹ rất quan trọng trong tim tôi và vợ tôi cũng vậy. Mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)