VN88 VN88

Tâm sự khổ sở vì quá yêu chồng

Không biết người ta bảo trong thời gian mang bầu mà nghĩ tới bố nhiều thì con sinh ra sẽ giống bố có đúng không, nhưng quả thật trong suốt thời gian mang bầu, ngoài lúc tập trung cao độ vào làm việc và lúc ngủ, thì lúc nào em cũng nghĩ tới chồng và cô con gái em sinh ra giống bố như hai giọt nước. Ông bà nội mang cả ảnh chồng em hồi còn mấy tháng ra so sánh, mọi người bảo sao lại có thể giống đến thế được. Ngày đó lúc nào em cũng cười thầm hạnh phúc. Tuy rằng cuộc sống còn khó khăn về kinh tế nhưng chưa bao giờ em buồn, nghĩ mình còn trẻ, chắc chắn sẽ cố gắng được.

Sau một tháng em sinh, tình cảm vợ chồng, đúng ra là tình cảm chồng dành cho em không còn như trước, cứ vơi dần từ đó. Những lần về của chồng em thưa dần, lời thăm hỏi chủ yếu là con có ngoan không, có chịu ăn chịu chơi hay không. Chồng em vốn tính ít nói nhưng từ khi em sinh còn ít nói hơn nữa, tuy là đi làm mấy ngày mới về một lần nhưng cuộc nói chuyện của 2 vợ chồng đôi khi không vượt quá 5 câu. Khi con hết cữ, anh mới vào ngủ cùng hai mẹ con, còn trước đó có về chồng em cũng ngủ nhà ngoài vì bà ngoại với bà nội thay phiên ngủ cùng cháu.

Bất ngờ và thất vọng với sự lạnh lùng của chồng, cộng thêm việc chăm con nhỏ khá vất vả nên em thường xuyên rơi vào trạng thái chán nản. Khi con được 3 tháng 20 ngày, em để con ở nhà với bà nội, đi làm trở lại với mong muốn tìm được không khí vui vẻ. Tình hình cũng không có gì tốt hơn, chồng em đi làm biền biệt, ít về; hôm nào không về anh lại điện bảo nay làm đêm. Em vâng nhưng biết chắc chắn không phải như vậy, em buồn lắm, cứ đến chập tối lại ngóng điện thoại của chồng.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.