Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống kết thúc buồn khi có thai với người đàn ông có vợ hay nhất tại 18Truyen.com về tâm sự cuộc sống.
Tôi đem sinh mệnh của con ra để bù đắp, trả giá cho hạnh phúc của anh, anh lại dùng tiền và quyền lực để giữ danh dự bản thân.
Năm 22 tuổi tôi xin vào làm ở một công ty may có tiếng nhất nhì thành phố, bước vào công ty tôi chẳng có gì ngoài nhiệt huyết công việc. Va chạm nhiều giúp tôi có cái nhìn khá rõ ràng về cơ chế việc mình đang làm. Chẳng nghĩ ngợi và để tâm anh là ai, quan trọng như thế nào, chỉ biết việc mình làm và đôi khi bàn luận vui về anh, rằng người gì mà luộm thuộm, mới hơn 40 tuổi, đứng đầu phòng kinh doanh của công ty mà không có hình ảnh trau chuốt đẹp đẽ gì. Chỉ đơn giản thế thôi.
Rồi năm ấy công ty gặp khó khăn, phòng kinh doanh cũng liên đới, nhân viên chỉ nhận được 50% lương tháng 13, ứng 300 nghìn tiền lương tháng một. 28 Tết, nhân viên nào cũng âu sầu, anh mở bóp lấy hết tiền đưa nhân viên phụ trách công đoàn với số tiền gần bốn triệu, rồi anh phó phòng cũng hưởng ứng thêm triệu chẵn, anh bảo đi mua quà cho anh em trong phòng để anh em còn có cái tết. Tôi thấy thế cứ ngỡ ngàng, thắc mắc.
Sau giờ cơm trưa của công ty, anh ngồi bệt ngoài góc phòng hút thuốc, giọt mồ hôi lăn dài trên trán, đôi mắt anh bao suy nghĩ, chốc chốc lại thấy anh chau mày gục gặc. Tôi lại gần hỏi thẳng anh mà không nghĩ đến cảm giác của anh ra sao: Anh đưa hết tiền rồi lấy gì tiêu tết cho gia đình? Anh như giật mình ngẩng nhìn, dáng tôi nhỏ, mặt non choẹt, vậy mà lại hỏi câu ấy khi cả phòng ai cũng né không dám nói ra.
Tâm sự kết thúc buồn khi có thai với người đàn ông có vợ
Anh ra dấu bảo ngồi xuống với anh, giọng anh trầm từ: Em ạ, một ly rượu hòa chung cả dòng nước, mọi người đều được cả mà. Tôi thầm phục anh, kính anh hơn. Tim tôi thắt lại mỗi khi nghĩ về anh, nghĩ về đêm mưa anh đèo tôi về trên con xe máy đỏ cũ sờn. Tôi chạnh lòng nhìn, anh khẽ bảo: Em vào đi, mưa rồi. Vô tâm quá, biết anh lâu thế mà không biết nhà anh xa hay gần.