Tôi kém anh hơn một giáp, cả hai chưa bao giờ nghĩ gì xa xôi, chỉ lặng lẽ thương anh như một người em thực sự. Thời gian gần đây, sau khi ly dị vợ, anh chán nản, uống rượu và gọi điện cho tôi: “Anh buồn quá, anh đến nói chuyện với em nha”. Mỗi lần nghe anh nói vậy, tôi lại thương anh vô cùng rồi đồng ý. Rồi anh ở lại luôn, tôi cũng không thể đuổi anh về vì một phần là sếp, một phần là người anh tôi tôn trọng.
Anh và tôi ngủ chung giường, lúc đầu tôi không nghĩ gì vì chỉ trong sáng vậy, nhưng bản năng trong anh khác. Tôi và anh quan hệ nhưng chỉ bên ngoài vì vẫn giữ gìn. Tôi biết không được, không nên, không muốn tiếp tục nhưng sau những lần như thế không thể nói ra được, lòng tôi nặng trĩu những mâu thuẫn. Tôi sợ nhiều thứ, sợ mọi người dè bỉu nếu ai biết được, sợ anh nghĩ tôi cũng dễ dãi, dễ bị lừa gạt như ai.
Trước đến nay tôi chưa từng hối hận với những việc mình đã làm nhưng giờ đã có một sai lầm lớn. Rồi sẽ có ngày không xa tôi phải rời nơi này để tìm việc nơi khác, sẽ tránh những lần vụng dại với anh vì chẳng đến đâu. Tôi sẽ tìm cho mình một tấm chồng, một tình yêu đích thực, nhưng ở hiện tại tôi vẫn bế tắc.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)