VN88 VN88

Tâm sự học trò dùng thuốc sâu tự tử vì tôi

Khi viết lên những dòng tâm sự này cũng là lúc tôi đang nằm viện, anh vẫn ngồi bên cạnh ôm chặt như sợ mất tôi thêm một lần nữa. Tôi cũng lo lắng về sự chênh lệch tuổi tác lắm, nhưng anh bảo: “Nếu em (chúng tôi vẫn xưng hô là em-cô với nhau) không đem đến hạnh phúc cho cô, em sẽ không làm người nữa”. Nghe vậy tôi thấy cũng an tâm.

Sau khi lành bệnh, và anh tốt nghiệp, chúng tôi sẽ có với nhau một đám cưới. Tôi đang dần cảm thấy hạnh phúc, nhưng trong lòng vẫn còn nỗi lo sợ vì bác gái vẫn không đồng ý với lý do chênh lệch tuổi tác, vẫn có những lời lẽ thật là đau xót dành cho tôi khi đang nằm viện.

Khi về với anh rồi, tôi sẽ phải đối mặt với mẹ chồng ra sao? Câu hỏi này luôn trong đầu tôi. Còn anh thì bảo: “Cứ nịnh mẹ chồng chút xíu rồi cũng sẽ qua thôi. Để em về làm công tác tư tưởng mẹ lại”. Và còn nói thêm rằng: “Khi thuộc về nhau rồi thì cô đừng gọi em là cậu nhóc hay anh học trò nữa nhé”.

Câu chuyện của tôi còn dài lắm, viết nguyên một cuốn tập vẫn chưa đủ. Tôi chỉ tóm tắt và chia sẻ với mọi người bấy nhiêu đây thôi. Mong mọi người giúp tôi cách để chung sống hòa bình với mẹ chồng sau này. Xin cảm ơn!

(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.