VN88 VN88

Tâm sự học trò dùng thuốc sâu tự tử vì tôi

Tôi giận cậu ấy vì chưa hỏi ý kiến, chưa cầu hôn tôi và biết tôi có yêu hay không mà trong buổi cơm dám tuyên bố với gia đình là sau khi tốt nghiệp sẽ “rước tôi về dinh” ngay lập tức không để trễ một ngày. “Con thương đâu cưới đó”. Sau đó bác gái nói: “Thời buổi bây giờ làm sao mà cấm cản được tình yêu của bọn trẻ. Cấm nó thì nó dẫn đi cũng vậy”. Rồi bác trai nói: “Cưới vợ làm cô giáo thì còn gì bằng. Đâu phải ai muốn lấy vợ là cô giáo cũng được đâu, khó lắm”.

“Con tôi đã trình bày hết với cha mẹ về tình yêu của nó. Tôi chỉ có một đứa con trai duy nhất, tôi không đồng ý cho thằng con nít ranh đi lấy bà già. Cô đừng dụ dỗ trẻ em nhé, con tôi nó còn nhỏ lắm”. Đó là những lời bác gái nói khi mời tôi nói chuyện riêng sau buổi ăn cơm gia đình. Tôi như muốn khóc vì những lời nói ấy, tôi cố lắm để không khóc nhưng vẫn mếu máo. Tôi quyết định chia tay, và biết sẽ không thoát khỏi sự đeo bám. Vì vậy, tôi đã xin nghỉ việc, đổi số điện thoại và âm thầm chuyển đến nơi khác trong thành phố.

Trong lúc này, cậu học trò buồn bã bỏ học, nhậu nhẹt suốt. Cậu ấy nhậu với một người thầy đồng nghiệp cũ của tôi và tâm sự rằng: “Em đẹp trai, con nhà giàu, thiếu gì gái đẹp theo đuổi, muốn bao nhiêu cũng có. Trước đây em chẳng có yêu đương gì vì nghĩ thiếu gì người theo đuổi nên cần chi phải yêu sớm. Nhưng chẳng hiểu sao, lần đầu tiên gặp mặt em đã yêu và chỉ yêu duy nhất cô giáo. Yêu đến nỗi không thể tưởng tượng, không còn kiểm soát được bản thân mặc dù cô ấy không phải thuộc sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Em không yêu ai, và cũng chẳng có cảm giác với ai ngoài cô”.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.