Mỗi lần vợ chồng cãi nhau vì những chuyện vụn vặt, anh lúc nào cũng là người gây sự trước, còn tôi “dĩ hòa vi quý”. Khi nóng giận lên anh thường xuyên văng tục, xúc phạm, chửi tôi trước. Anh đã tát tôi một lần cách đây gần một năm, lúc đó tôi giận quá viết đơn ly hôn nhưng vì con còn nhỏ, anh xin lỗi nên tôi đã tha thứ và cũng muốn con có cha. Mới hôm qua thôi, tôi nói anh đưa con đi học vì phải đi làm sớm thì anh bảo không đưa đi, mắng tôi không nói sớm (tôi báo cho anh trước một tiếng). Tôi nói nếu anh không đưa đi thì để con ở nhà, thế là anh chửi bới tôi trước mặt mẹ chồng.
Tôi thất vọng vô cùng, tự hỏi liệu mình có thể sống đến cuối đời với một người chồng “đàn bà”, không tôn trọng mình, không tôn trọng gia đình mình không? Tôi và anh trước khi có con thì có chung tình yêu, giờ còn mỗi con trai là điểm chung. Mọi người cứ giục tôi sinh thêm bé nữa mà tôi chưa sẵn sàng, vì thật lòng không muốn sinh con cho anh nữa. Tình yêu của tôi đã cạn, không muốn thêm một đứa trẻ phải đau khổ nếu bố mẹ nó đường ai nấy đi. Mong bạn đọc hãy cho tôi lời khuyên.
Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com