VN88 VN88

Tâm sự hết tình cảm với người chồng ngoa ngoắt

Người ta nói: “Non sông khó đổi bản tính khó rời” quả không hề sai. Lòng tự trọng của tôi bị tổn thương nặng nề, lúc này anh không thể đụng vào người tôi được. Cứ vậy kéo dài chiến tranh lạnh cả tháng, có khi vài tháng sau mỗi lần cãi nhau. Nỗi đau cứ chồng chất nỗi đau, tôi như gà mắc tóc, không thể thoát ra được mớ bòng bong đang vướng vào, cứ ốm tong ốm teo nhiều tháng như vậy.

Tôi suy nghĩ, thiếu ăn và thiếu ngủ, người héo hon dần. Tôi thuộc người kín tiếng, không bao giờ dám “vạch áo cho người xem lưng” và có quan điểm: “Xấu chàng hổ ai” nên cứ giấu biệt. Thậm chí cha mẹ, chị gái tôi ở quê không ai biết bất cứ chuyện gì. Gần đây tôi kể chuyện cho hai cô bạn gái nghe. Bạn tôi khuyên: “Thôi thì phận mình bạc, nghiệp mình nặng, phải chịu, cứ niệm phật sẽ được phù hộ”.

Trong ba năm ly thân (1997 – 2010), tôi cứ áy náy cho hành động của mình, luôn tự hỏi: “Mình làm vậy có đúng không? Có ác quá không? Coi chừng mình sau này sẽ bị quả báo”. Biết bao nhiêu câu hỏi cứ quẩn quanh trong đầu tôi. Tôi cũng cảm thấy mình quá nhu nhược nhưng vì quá yêu con gái, nó là tất cả của cuộc đời tôi nên cứ cam chịu thế này. Giờ tôi đã có quyết định dứt khoát để giải thoát cho bản thân, không còn ăn năn hay suy nghĩ nhiều về quyết định này nữa, thấy thanh thản và thoải mái hơn.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.