VN88 VN88

Tâm sự hết tình cảm với người chồng ngoa ngoắt

Tôi không thông minh trong việc kiếm tiền vì bon chen không giỏi, chỉ giỏi tiết kiệm. Nhờ chịu khó chắt chiu tiết kiệm từ khi còn con gái mà tôi mua được căn nhà nhỏ đang ở. Từ khi lấy anh, cuộc đời tôi như rẽ sang một bước ngoặt khác, quay 180 độ, gầy gò, tiền tụy, trốn biệt bạn bè để chu toàn cho gia đình nhỏ. Ba năm sau đám cưới, tôi buộc phải ôm con gái về quê ngoại và sống như ở ẩn. Lúc này, anh vẫn ở nhà tôi (trên gác) còn phía dưới tôi cho thuê. Sau ba năm tiếp theo, lúc này con tôi bắt đầu vào lớp một, tôi phải đưa con vào lại Sài Gòn để nhập học.

Về sống cùng nhà sau ba năm ly thân, tôi biết anh vẫn có quan hệ hẹn hò, yêu đương với những cô gái làm trong quán bia, quán nhậu. Đàn ông mà, tôi cũng chẳng quan tâm, đồng ý bỏ qua hết và quay lại để lo cho con ăn học. Chúng tôi thuộc hai thế hệ mà. Ngày xưa, khi chưa lấy tôi, anh thường đi nhậu và gái gú cùng bạn bè; sau này không còn, anh thương yêu vợ con, duy nhất tính đàn bà trong máu anh đã làm tôi cảm thấy mình trả hết nợ đời cùng anh. Tôi cảm thấy sợ nếu giờ phải chung sống cùng nhà với anh.

Anh đã xúc phạm tôi quá nhiều. Tôi cố gắng để tha thứ, rộng lượng hơn nhưng giờ đây có lẽ không thể được. Có hôm, anh cứ nói một mình xuyên đêm (kể lể, chỉ trích, chấp nhất), giận lên anh chửi cả cha mẹ tôi, kéo cả quê hương tôi ra để chửi cho hả giận. Cứ xưng hô mày tao với vợ mỗi khi giận. Trong nhà có ai lỡ làm bể chén, ly uống nước là anh bắt đầu chì chiết: “Đập hết đi, rồi ăn muỗng rùa”. Sau bao năm chịu đựng bản tính thô lỗ, đàn bà của anh, tôi không còn chút tình cảm vợ chồng. Nhiều lần, tôi phải nói trắng ra với anh: “Anh lớn tuổi rồi mà xử sự kém quá”.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.