Kể từ ngày đó đến nay em biết anh vẫn ở sau em cả về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, biết anh vẫn hy vọng em thay đổi. Chính em đã mềm lòng trước sự kiên nhẫn của anh nhưng luôn cố gắng để lý trí làm chủ. Đã bao lần em muốn quay mặt lại chỉ để nhìn anh cho thỏa nỗi nhớ mà không làm được vì sợ sẽ lại yêu dù sự thật vẫn luôn như thế. Em sợ anh sẽ lại phản bội em như từng làm. Anh biết nỗi sợ hãi đó trong em, anh cố chứng minh mình đã khác nhưng vẫn không làm em thay đổi.
Em đã lấy chồng, cũng là một người đàn ông đến với em chóng vánh như anh, cũng hững hờ với em như thế, chỉ khác người ta chưa mang người thứ ba đến cuộc sống của em thôi. Dẫu đặt lên bàn cân thì chả thể so sánh ai hơn ai nhưng anh trong lòng em vẫn chiếm một vị trí lớn nhất. Xin lỗi anh, em nói ra điều này quá muộn.
Giờ đây mong anh hãy cho em vào ký ức, một ký ức đẹp mà ta không nên nhắc tới. Hãy chôn vùi nó vào quá khứ để đừng làm tổn thương hiện tại. Sống cho chính mình anh nhé.
Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com