Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống hãy cho con bình yên hay nhất tại 18Truyen.com về tâm sự cuộc sống.
Cách đây 2 ngày, nhân dịp về nhà, tôi nói với bố mẹ sẽ không về nhà nữa cho đến khi gia đình thật sự bình yên. Tôi sợ phải chứng kiến cảnh bố mẹ tóc bạc phơ cãi nhau, đánh nhau.
Tôi, một gã đàn ông 36 tuổi, chưa vợ, tuy chỉ là nhân viên bình thường nhưng thu nhập, học vấn không ít người mơ ước. Một bằng thạc sĩ quản trị kinh doanh, một bằng cử nhân Anh văn, một bằng cử nhân Luật, giờ tôi chuẩn bị làm luận văn cao học luật. Bên cạnh công việc ổn định ban ngày với mức lương hơn 1.000 USD/tháng, tôi còn có thể đi dạy thêm ở trung tâm ngoại ngữ ban đêm hoặc thỉnh giảng ở các trường đại học, cao đẳng, tôi có 4 năm kinh nghiệm làm việc này. Hẳn bạn sẽ nghĩ tôi xuất thân từ một gia đình nề nếp cơ bản?
Không hề! Ngày vào thành phố biển này, gia đình tôi nghèo lắm. Các anh chị em lại đông, anh chị và ba mẹ phải làm quần quật ngoài đồng. Tôi còn nhỏ, lại là con út nên không làm gì ngoài phụ những việc vặt vãnh trong nhà. Những năm 80-90, nghèo là một điều phổ biến nên không có gì phải kể. Điều kinh khủng mà cái nghèo mang lại đó là “nhục”. Hàng xóm mất một thứ gì đó thì thủ phạm tình nghi số một là chị em tôi. Cũng khó trách họ dù chúng tôi hoàn toàn trong sạch. Gia đình tôi luôn đầy ắp tiếng cãi nhau, là một đứa bé nhạy cảm, tôi nhận biết tất cả những gì đang xảy ra xung quanh mình.
Tâm sự hãy cho con bình yên
Ký ức tuổi thơ tôi là những lần cãi vã, đánh đập nhau. Rồi một lần bị mẹ chửi đánh, cộng với nhiều điều bất đắc ý, anh trai tự tử bằng thuốc trừ sâu (lẽ dĩ nhiên, cái chết của anh trai tôi không thể quy trách nhiệm cho mẹ dù bà vẫn dằn vặt mình suốt 25 năm nay). Ngày đưa tang anh trai, ông thầy chùa bảo tôi, năm đó vừa học lớp 6, ăn với anh chén cơm lần cuối. Chén cơm có một quả trứng luộc và đôi đũa cắm lên. Nhìn thấy đứa trẻ nhỏ thó bưng chén cơm và nước mắt cứ ròng ròng, bố khóc nói với thầy chùa: Tội nghiệp quá thầy ơi. Nó còn nhỏ quá mà. Suốt khoảng thời gian dài sau đó, tôi ngày nào cũng cúng cơm trên bàn thờ anh.