Dung đã trao cho tôi tình yêu chân thành cũng như điều quý giá nhất và tôi cũng yêu thương chiều chuộng cô ấy hết mực. Chúng tôi giúp đỡ nhau trong học tập, đi làm, cùng nhau đi ăn, đi du lịch, chia sẻ những vấn đề trong cuộc sống, tưởng chừng như không gì có thể chia cắt được. Tôi và Dung chia sẻ với nhau những điều thầm kín nhất của bản thân nhưng vẫn còn một điều tôi giấu, đó là việc tôi chưa quên được mối tình đầu. Hình bóng của Huyền thỉnh thoảng vẫn hiện lên trong tâm trí tôi, đặc biệt là những lúc tôi ở một mình. Tôi cố gắng che giấu những suy nghĩ đó để gìn giữ hạnh phúc hiện tại, điều mà tôi đã xây dựng và vun đắp bấy lâu nay.
Mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát cho đến một ngày tôi gặp Linh, cô gái có gương mặt gần giống Huyền. Linh là em họ của người bạn thân học đại học với tôi, nhỏ hơn tôi 4 tuổi. Trong một lần đi chơi, bạn tôi dẫn theo Linh, khi chạm phải khuôn mặt đó thì tất cả nỗ lực kìm nén bấy lâu nay đột nhiên tan biến. Tôi lại cảm nhận được cảm giác ấy, cảm giác khi đối mặt với tình yêu đầu đời của mình. Lý trí tôi nói đó không phải là Huyền, mối tình đầu của mình nhưng cảm xúc lúc bấy giờ quá mãnh liệt để gạt phăng đi những suy nghĩ thực tế kia. Sau đó, tôi đã nhờ người bạn tạo ra nhiều cơ hội để được đi chơi chung với Linh (chúng tôi chưa từng đi chơi riêng).