Bạn ạ, tôi đã thấy mình suốt ngày chỉ quanh quẩn trong cái trường học mà không đi đến đâu, ra ngoài mọi thứ đều lạ lẫm, giật mình, một xã hội hiện đại mà tôi sống cổ hủ thế này đây. Còn đâu những ước mơ, những từ hoa mỹ, những ánh mắt chờ đợi cứ mỏi mòn theo năm tháng, những lo âu làm già đi bao tuổi của phụ nữ có gia đình. Người ta cũng không có những bữa cơm tối đầm ấm có mẹ già, con trẻ, người trẻ còn đi làm hay vẫn đang nhà nghỉ?
Tôi đã đi một mình như vậy rất nhiều ngày, nhiều nơi khác trong Hà Nội, thấy xã hội hiện nay thật giật mình, hoảng sợ. Tôi thấy hạnh phúc gia đình thật mong manh, chỉ tội nghiệp cho những đứa con thơ, những bà mẹ trẻ tin tưởng ở chồng mình, những cha già mong đợi con trai trở về vun vén hạnh phúc gia đình nó.
Tôi vào các trang mạng, chủ đề hot hiện nay là ngoại tình, tình cũ, tình mới, những vết thương vì tình quá nặng, có những tin đọc rồi tôi mới thấy sao có những con người lại có thể viết lên đây những chuyện như vậy được. Những gia đình trẻ ở Hà Nội, Sài Gòn trở thành mong manh, đáng sợ, bên trong đó người ta sống không còn khuôn phép, một tháng chỉ ăn cùng nhau mấy bữa cơm tối.
Tôi tự hỏi làm thế nào một quán karaoke lại có thu nhập hơn một tỉ mỗi tháng, quán sinh ra để làm gì, phục vụ cho những đối tượng như nào? Tại sao nhà nghỉ mọc lên nhiều như cỏ dại, không có cầu thì làm sao có cung?