Tâm sự gửi mẹ chồng đáng kính
Những tháng ngày sau đó là khoảng thời gian con hạnh phúc khi có má tâm lý và cảm thông như thế. Má con mình cùng nhau trò chuyện và nói về cuộc sống, về những khó khăn má đã trải qua, những nỗi buồn mà tụi con vô tình làm khổ má. Rồi những lần má nhờ con gội đầu, xoa chân, con đã biết với má con không còn là dâu nữa mà là con gái của má rồi.
Rồi cuộc sống vật chất làm những chuyến thăm má cũng thưa dần, con mải mê cuốn theo vòng xoay của cuộc sống mà quên mất má. Mỗi khi má gọi “Con khỏe không? Tụi nhỏ sao rồi”, con mới nhận ra đã lâu không đưa cháu qua thăm má. Con hối hận sao không dành nhiều thời gian hơn cho má, con đã sống ích kỷ khi không nghĩ đến cảm xúc của má, đến những cố gắng má chống chọi từng chút với bệnh tật để có thêm thời gian sống bên con cháu.
Má ơi con xin lỗi. Con nhớ Tết rồi khi qua thăm má con nói đùa “Má cười đi để con hên đầu năm”, má cười rồi nói: “Cười một lần thôi, cười nhiều mất hên”. Nói vậy mà má vẫn cười, đang chịu bao đau đớn thể xác là thế mà vẫn lạc quan, cố cười đùa với con cháu.