Chỉ thế thôi vẫn đỡ nhưng mẹ tôi trước mặt không nói gì, xử sự bình thường, sau lưng lại đi kể với người khác rằng chồng tôi xưa giờ ngoan ngoãn hiền lành còn tôi ghê gớm quá đáng, kể với cả đứa cháu họ mới học đại học năm đầu chưa hiểu gì về cuộc sống gia đình.
Rồi tôi bị cháu nói xa xôi trên Facebook. Đến lúc này thì sự cam chịu của tôi không thể tiếp tục được nữa, tôi suy nghĩ tại sao cứ phải chịu đựng cho êm hòa khí gia đình để rồi mọi người cũng coi mình là người sống không tốt. Tôi từng nghĩ đến việc về nhà bố mẹ đẻ, bố mẹ sẽ giúp tôi có công việc buôn bán gì đó. Nhưng vì thương chồng đang đau bệnh, lương chỉ đủ trả nợ sẽ không thể sống được. Qua Tết này con được một tuổi, nợ của chồng cũng không còn nhiều, hoặc nếu bán nhà trả được nợ tôi không còn lo lắng gì nữa, lúc đó tôi có nên về với bố mẹ đẻ hay không?
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)