Anh thích và mời đi uống nước khá nhiều lần nhưng tôi đều từ chối. Một lần vì có đứa bạn đi chung nên tôi đồng ý, anh xin số điện thoại và liên lạc từ đó. Ban đầu, tôi thật sự bối rối khi thấy anh nghiêm túc, còn tôi thật ra chưa có tình cảm gì nhưng nghĩ ở tuổi 33, cần lấy chồng sinh con và thoát ra khỏi gia đình đầy áp lực. Tôi cho anh cơ hội.
Khi bạn bè và gia đình biết về lý lịch xấu của anh, đã ly dị, có con riêng, con anh đang được nhà nội nuôi từ lúc 2 tuổi, mẹ bé chẳng quan tâm hỏi han, nay bé 10 tuổi. Anh còn đánh bài, cá độ, đào hoa, vì thế mọi người khuyên tôi suy nghĩ lại. Anh đã nói với tôi điều đó, chuyện bài bạc là lúc có tiền, anh em làm chung rủ nhau chơi chứ không phải đi chơi chuyên nghiệp.
Từ đầu năm nay, anh cố gắng làm và dành dụm được hơn 100 triệu để mua miếng đất, sau này tiết kiệm nhiều, làm bao nhiêu cũng chỉ để cho ba chữa bệnh. Anh rất thương ba, từ khi ba bệnh anh gọi điện thường xuyên và có lúc nước mắt lăn dài khi động viên ba ráng giữ sức khỏe và đừng suy nghĩ nhiều. Tiền anh còn cho con đi học và đưa tôi cất giữ.
Tôi về quê anh, nhà anh cũng chẳng phải giàu có gì nhưng biết thương yêu nhau. Anh nói ráng làm, đầu năm sau cưới, tôi cũng đồng tình vì tin ở tình cảm và sự đổi thay của anh, anh sẽ là người cha tốt. Không biết bé con anh có thương tôi không, công việc của anh có ổn định lâu dài được không? Nếu đảm bảo hai điều này tôi sẽ chẳng phải bàn chuyện có nên lấy anh?