Chồng bảo: “Vợ thành công ngoài xã hội, bạn bè toàn những người thành đạt, có địa vị, anh chỉ là một tài xế bình thường, nên đôi khi nghĩ thấy tội nghiệp cho vợ. Nếu có thêm tình yêu anh muốn dành hết cho em”. Tôi vô cùng xúc động, hứa sẽ yêu anh nhiều hơn để anh đừng mặc cảm, đừng buồn nữa.
Tất cả những cố gắng của tôi được trả lại là sự phũ phàng đến tàn nhẫn của anh. Chúng tôi mới đăng ký kết hôn được 3 tháng, anh đã bỏ đi 2 lần, mỗi lần đi 2 tuần lễ. Điều tệ hại và làm tôi đau khổ đến tận cùng là anh về quê và chung sống với người đàn bà ấy, còn đưa đón những đứa em của mình cùng đi uống cà phê, thậm chí bà ấy còn gọi điện thoại cho ba chồng tôi đi uống cùng.
Vì cho rằng bà ấy có xe hơi, nhà rộng, nên nhà chồng tôi gần như đều ủng hộ cho mối quan hệ này và hay nói ra nói vào. Dù đã quyết định vứt bỏ để lấy tôi, rõ ràng anh đã không yêu nhưng để thuận chiều với mọi người trong gia đình, chồng không thể dừng lại. Ngay cả khi đã kết hôn với tôi, tất nhiên có những điều nhạy cảm, tôi không muốn nói gì về phía nhà chồng, nếu là bên gia đình tôi, bố mẹ sẽ không bao giờ chấp nhận điều này.
Bạn tôi bảo: “Tôi nên đi gặp người đàn bà đó để chứng minh thân phận của mình, vì có thể chúng tôi chưa tổ chức đám cưới nên bà ấy không biết anh đã đăng ký kết hôn, đã có vợ”. Tôi nghĩ không cần phải làm việc ấy, dù bà ấy có tiền, cũng quen chồng tôi gần 2 năm, trước khi anh gặp và lấy tôi. Bà ấy 45 tuổi, hơn tôi đến 11 tuổi, vả lại tôi là người phụ nữ rất dễ thương, thành đạt ngoài xã hội, tôi không cần phải đi gặp bà ấy. Nghĩ sao làm vậy, tôi cứ mặc kệ, chờ đợi anh trở về.