Càng sống lâu với anh tôi nhận ra anh là người ham chơi, quý bạn bè và tính toán chi ly. Có lần cãi nhau anh đã bắt tôi trả lại xe cộ và mọi thứ đã mua cho tôi trước đó. Tôi phát hiện anh không như mình nghĩ, anh cũng tệ không kém những người đàn ông tôi đã đọc trên báo chí. Tôi định bụng chia tay anh và bắt đầu lại từ đầu nhưng lúc này tôi phát hiện mình đã có thai. Bạn bè, người thân đều biết tôi quen anh, tôi cũng chưa bao giờ phá thai lần nào nên rất sợ, vì thế đành nhường nhịn anh để làm đám cưới. Tôi nghĩ biết đâu khi cưới về và lên chức cha, anh sẽ thay đổi. Đám cưới của tôi diễn ra trong nước mắt nhạt nhòa vì anh lúc này đã là một con người khác, người đàn ông hẹp hòi, ích kỷ.
Sau đám cưới ở quê tôi diễn ra, chúng tôi lại cùng lên Sài Gòn làm đám cưới bên nhà anh, tiền mừng cưới chị gái anh lấy hết rồi ghi lại tờ giấy ghi tên danh sách đi thiệp đưa cho chúng tôi, tôi đã quá bất mãn kể từ đó. Chúng tôi cưới về, cãi nhau liên tục vì bất đồng mọi thứ nên cũng không mặn mà gì chuyện làm giấy kết hôn. Tiền anh làm ra nhưng đưa cho tôi nhỏ giọt, lo ăn uống, còn lại anh ta để dành tiêu pha bạn bè và đưa hết cho chị gái. Anh đã nhiều lần đánh tôi nhưng vì đứa bé trong bụng tôi cố nhường nhịn cho qua, cố gắng làm việc kiếm khách hàng, kiếm tiền để dành cho tới ngày đi sinh.