Rồi bạn bè anh, đồng nghiệp làm cùng công ty cũng khuyên anh “Con gái có thì, nếu tiếp tục sau này không cưới được, tôi sẽ khổ”, anh lại nói chia tay. Đau khổ, khóc lóc để giữ anh lại mà sao khó quá, sao anh không hiểu tôi yêu anh nhiều như thế nào. Tôi không sợ khổ, không sợ thiệt thòi, chỉ cần được ở bên anh là đủ, chỉ mong anh đừng bỏ rơi, chờ đợi đến khi tôi làm được như những gì gia đình anh muốn thì dù có khó khăn như thế nào đi chăng nữa tôi cũng không sợ.
Mới rồi anh lại chán nản nói chúng tôi 100% không đến được với nhau. Hỏi mãi mới biết bố anh muốn có ông thông gia. Tôi buồn chán nói sao bố lại chạm đến nỗi đau của em, chẳng lẽ một đứa mồ côi bố từ bé như em lại không đáng thương hay sao? Anh im lặng và nói chỉ cần tôi làm được như mẹ muốn, anh có thể bỏ qua lời bố nói.
Gần đây nữa mẹ anh lại muốn giới thiệu một người dạy học ở trung tâm ngoại ngữ chỉ vì người ấy học đại học và đã đi làm. Tôi buồn nhưng chỉ im lặng vì khi yêu con người ta đâu có lỗi. Đôi lúc tôi cũng mệt mỏi lắm, muốn dừng lại nhưng vì tình yêu dành cho anh quá lớn không thể cắt đứt, và cũng bởi lời hứa sẽ quay về ổn định công việc rồi lấy anh khi học xong. Liệu có phải đúng không? Liệu anh có chờ đợi được đến khi tôi quay về?
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)