Thỉnh thoảng tôi cũng chủ động lên nhà tụi nó gài độ uống cà phê hay uống bia, nhưng không bao giờ tôi chủ động trả tiền, vậy mà tôi cũng không tha cho tụi nó. Có một lần túng quá, tôi nghĩ ra kế rủ một thằng bạn hùn vốn đi buôn, nói là hùn chứ tiền của nó thôi. Vì tôi cứ theo nó hoài, cực chẳng đã nó cho tôi mượn 2 chỉ vàng chứ không hùn hạp gì cả. Có tiền tôi nói dối bạn là đi buôn, nhưng thực ra tôi tiêu pha vào cờ bạc hết mong ăn tiền của người khác.
Tôi thua sạch và 15 ngày sau quay lại nhà bạn nói là đi buôn hàng nhưng bị bắt mất hết rồi, dĩ nhiên là không có tiền để trả. Xui cho tôi là thời gian này có người biết tôi đánh bài, nên về sau bạn tôi biết và tôi mất người bạn này luôn. Lần gần nhất cách đây hơn một năm, tôi đến nhà một người bạn chơi, tình cờ gặp một người còn khá trẻ, là chủ một doanh nghiệp. Nhân lúc bạn lên lầu, tôi chủ động xin số điện thoại và làm quen. Sau lần đó ít lâu, tôi lại chủ động đến công ty anh ta xin việc. Tôi hạ mình bảo đang thất nghiệp, lại nuôi vợ con nên anh thương tình giúp tôi bằng cách giao hàng cho tôi đi bán để lấy hoa hồng.
Phải nói anh ấy là một người rất tử tế và nhân hậu nhưng tôi lại không cưỡng lại lòng tham. Tôi bán lô hàng hơn 10 triệu mà không về nộp tiền cho công ty, tiền đó tôi tiêu xài cho mình. Bị phát hiện, tôi nghỉ việc ở đó luôn tới bây giờ. Nhân viên công ty và bản thân anh vài lần đến nhà trọ tôi đòi tiền, nhưng tôi đều không trả. Lần gần nhất anh đến, cả gia đình tôi đã nặng lời và còn hăm dọa anh, hàng xóm ai cũng biết và khinh khi nhà tôi.