Cha cô đối xử với người vợ trước vô cùng tàn nhẫn và ác độc. Ông sẵn sàng bỏ tiền ra mua nhà, xây dựng tổ ấm với người tình, cung phụng bao nhiêu vàng bạc châu báu, nữ trang quý giá, song lại để vợ con mặc áo quần rách rưới, ăn cơm thừa canh cặn, ngủ sát cạnh chuồng heo, chưa kể những lời mạt sát, lăng mạ, sỉ vả ông dành cho người vợ chính thất của mình.
Uất ức và tủi nhục, bà treo cổ tự tử ngay trên cột nhà trước bàn thờ gia tiên trong tiền đường. Đứa con trai cũng mất tích từ đó, nghe đâu bỏ trốn, lang bạt tha hương. Rồi mẹ cô cuối cùng cũng được đón rước về căn nhà đó nhưng không có lễ ăn hỏi, rồi suốt mấy chục năm, bà không có lấy một danh phận vì gia đình chồng nhất quyết phản đối, lên án kịch liệt. Bởi muốn con gái lớn lên bình yên, bà không hề cho cô biết tất cả những gì đã diễn ra trong mối quan hệ bất chính giữa bà và cha cô, cùng những điều hãi hùng đã diễn ra trong căn nhà này.
Rồi như lẽ tất nhiên, cha cô ngoại tình, có năm thê bảy thiếp bên ngoài, con cái vô thừa nhận nhiều không kể xiết. Ông không dám đối xử với bà như với người vợ trước đây là do thời gian ông ăn chơi, đàn đúm bên ngoài khiến công việc làm ăn thất bát, gia đình vợ đã giúp đỡ để vực dậy việc kinh doanh. Chứng nào tật nấy, bà là người phải đứng ra giải quyết cho các vụ ăn vạ đòi cha, hậu quả do việc chơi bời. Bà phải dùng tiền bạc của cải trong gia đình để bịt miệng các người tình của ông nhằm giữ gìn uy tín và danh dự cho ông làm ăn.