Chẳng phải anh đã dành cho em nỗi nhớ, tin nhắn yêu thương trước đó? Em nhớ ai đó từng nói “khi kết thúc con người ta thường nghĩ về lúc bắt đầu” đúng như vậy anh ạ, nếu như ngày trước em vô tâm với nỗi nhớ của anh, mong muốn của anh được gặp em thì giờ này mọi thứ như ngược lại, đổi qua cho em rồi. Những gì em đã vô tình lãng quên giờ này đều nhớ lại hết, nhớ về mọi thứ khi mới chỉ bắt đầu.
Em biết anh sẽ chẳng yêu, nụ hôn ấy chỉ là phút giây nông nổi. Em dại dột, trẻ con, yếu đuối, anh bỗng hoá thành người lớn bao dung. Anh sẽ chẳng nhớ em bởi trái tim có chỗ cho người khác. Em biết rồi anh sẽ quên, cái gì thoáng qua mấy ai còn giữ lại dù với em đó sẽ là mãi mãi.
Trong lòng anh vẫn là hình bóng cô ấy. Có lẽ nỗi nhớ trong anh trỗi dậy, tình yêu chợt thấy gần hơn khi cô ấy ở gần, không còn khoảng cách địa lý nữa. Em nên để anh được thoải mái, kiếm tìm tình yêu mới, ra đi nhẹ nhàng như những gì từng tới.
Nhớ một người không nhớ mình, thương một người không thương mình, níu một người không thuộc về mình, ai rồi cũng phải học cách cố quên một người. Gặp gỡ và nảy sinh cảm xúc là định mệnh nhưng ở lại hay ra đi là tùy thuộc vào mỗi người phải không anh? Những gì đến với hai ta là định mệnh và ra đi cũng là định mệnh mà thôi.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)