Em biết anh cũng thương em lắm, muốn gặp gỡ em, cũng có những cảm xúc vui vẻ, hạnh phúc giống em vậy. Nói về mức độ tình cảm anh dành cho em, em chỉ dám dùng từ “thương” thôi, không dám dùng từ “yêu” vì tiếng yêu rất khó nói và chỉ có người trong cuộc mới hiểu được. 32 tuổi đầu mà em mới cảm giác nhớ một người không thể gặp mặt khổ sở đến mức nào nhưng lý trí không thể thắng nổi con tim. Em lớn hơn anh một tuổi mà vẫn thấy mình thật nhỏ bé khi bên cạnh anh.
Em biết mình đã sai với chồng, cũng sai với vợ anh. Qua cách nói chuyện, em biết anh cũng yêu vợ nên nhiều lúc cảm thấy thật vô duyên khi xen vào tình cảm vợ chồng anh. Em biết mình chỉ là mối tình đầu thời học sinh trong sự nuối tiếc của anh mà thôi. Thôi thì em trả anh về với vợ, em sẽ không đánh cắp tình yêu của cô ấy nữa. Em phải tự mình dừng lại trước khi chúng ta càng ngày càng đi quá xa. Sau những lần hẹn hò, em không muốn anh nghĩ về em như một người phụ nữ xấu xa, không chung thủy với chồng. Em muốn giữ lại hình ảnh về một người con gái có tính cách đẹp trong mắt anh.
Lá thư này như lời chào tạm biệt và chúc anh hạnh phúc với cuộc sống riêng của mình. Em cũng chúc anh thành công hơn trong sự nghiệp.
Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com