Người anh cả nghiện ma túy rất lâu rồi, hai đời vợ đều đã bỏ. Người anh thứ hai học đại học xong không đi làm, chỉ cờ bạc và chơi game, sau đó cũng nghiện đập đá. Các chị dâu vì chán chồng, chán cảnh mẹ chồng hay chửi rủa nên bỏ về nhà ngoại, riêng em gái tôi cố nhẫn nhịn vì 2 đứa con mà chưa bao giờ dám cãi mẹ chồng nửa lời. Vì sống phải phụ thuộc vào kinh tế nên em gái tôi muốn đi làm để có tiền trang trải cho cuộc sống, mỗi lần như thế đều bị chồng đánh vì cậu ấy nghĩ như thế là bị xúc phạm khi không nuôi nổi vợ con phải để vợ đi làm.
Có lần em rể đã đánh em tôi phải vào viện chụp chiếu phần cứng, chuyện đến tai bố mẹ tôi (em lấy chồng xa nhà), bố có điện lên cho bà thông gia nói: “Vợ chồng tôi sinh nó ra, yêu thương chăm sóc, chưa bao giờ đánh nó roi nào, vậy mà gả về nhà bà, con bà lại đánh nó không thương tiếc. Nếu như chồng nó không đi làm thì phải để nó đi làm kiếm tiền nuôi con, chứ tại sao lại ngăn cản. Nếu như gia đình bà không có tình thương với con dâu thì trả nó về cho gia đình tôi chứ đừng đánh nó mà tội”. Sau sự việc đó, em gái tôi đưa con về ngoại, nhà em rể đã xuống cướp hai đứa cháu về. Em gái tôi vì thương con, còn yêu chồng, nên sau khi em rể xin lỗi đã bỏ qua.
Đầu năm nay, mẹ chồng và anh chồng thứ hai của em gái tôi đột ngột mất vì tai nạn giao thông khi đi thăm đứa cháu trai con anh cả đang thụ án trong tù bởi tội cướp giật. Chuyện xảy ra quá bất ngờ làm mọi người đều sốc, nhất là em rể tôi, vì quen ỷ lại vào mẹ rồi, giờ mẹ mất đi nên hoang mang vô cùng. Giờ chỉ còn 2 anh em trai đều nghiện ngập, không công ăn việc làm, suốt ngày tụ tập đập đá. Hàng xóm láng giềng ai cũng khuyên em tôi đưa con về nhà ngoại, kẻo có ngày 2 kẻ ngáo đá đó làm hại đến em tôi và các cháu.