Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống em ra đi để mình anh gà trống nuôi con hay nhất tại 18Truyen.com về tâm sự cuộc sống
Cổng nhà mình quạnh quẽ, thưa vắng như thể bao lâu nay không người qua lại. Những kỷ vật đều được mang đi nhưng trong căn nhà này hình ảnh của em vẫn còn hiện hữu.
Em đi đến hôm nay nữa là tròn 2 năm 29 ngày. Thời gian giờ đối với bố con anh là vô nghĩa bởi vắng bóng em. Căn bệnh ung thư đã cướp em đi sau 3 tháng điều trị. Những ngày cuối cùng, anh biết em cố gắng hết sức để mọi người không thấy em tiều tụy, để anh và các con vững tâm, mái tóc dài xanh mướt ngày xưa dần trơ trụi nhưng điều đó không làm em bớt dịu dàng. Ánh mắt em vẫn ngời lên niềm lạc quan sau cuối. Hy vọng dẫu mong manh nhưng nó ít nhiều đã vực dậy anh trong hoàn cảnh đó.
Những ngày cuối cùng em gượng dậy chải tóc cho hai đứa con gái. Em quét lại cái nhà và cùng anh nấu những bữa cơm. Em không còn nhắc gì đến bệnh tình của mình nữa. Anh thấy em cười trong hạnh phúc. Ước gì thời khắc ấy đọng lại mãi trong gia đình chúng ta.
Tâm sự em ra đi để mình anh gà trống nuôi con
Rồi Chúa cũng mang em đi. Buổi tối hôm đó em khó thở, anh đã kề lưng để em tựa suốt đêm cho dễ ngủ và rồi giấc ngủ chìm sâu, em không bao giờ tỉnh giấc. Anh biết ngày này rồi sẽ đến nhưng khi điều đó xảy ra anh không tưởng tượng được lại đau đớn như vậy. Những ngày chuẩn bị đưa em về với Chúa anh đã cố tỏ ra cứng cỏi, không thể khóc vì sợ hai con đau đớn thêm. Chúng còn quá nhỏ để thấu hiểu được nỗi đau khi mất đi người yêu dấu.