Em biết rằng bây giờ với em không phải là “cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta có thêm lần nữa để yêu thương” mà với em sẽ là “cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta có thêm lần nữa để đau”.
Anh có biết tin nhắn cuối cùng em gửi cho anh xong, em đã khóc, khóc như chưa bao giờ được khóc vậy. Anh đến cũng thật nhẹ nhàng và ra đi cũng thế. Nỗi đau anh để lại cho em nhẹ nhàng nhưng dai dẳng quá, biết bao giờ mới lành đây anh.
Hãy cố lên anh nhé, và phải thành đạt trong cuộc sống đấy. “Nếu sau này trên đường đời tấp nập, ta vô tình đi lướt qua nhau”, không biết anh có muốn nhận ra em nữa không? Tạm biệt những tin nhắn yêu thương nồng nàn, tạm biệt bờ vai và cái ôm thật chặt, tạm biệt anh người em yêu rất nhiều.
Nho tàu
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)