Anh cảm nhận ra mình một điều gì đó không bình thường bất thần xuất hiện và đang bắt đầu gặm nhấm, xâm chiếm tâm hồn tưởng như đã nguội lạnh của anh… Em là ai? Tại sao bỗng dưng xuất hiện rồi tàn nhẫn để lại trong anh một khoảng trống vắng, một nỗi nhớ chông chênh, chém vào tim anh một nhát chém định mệnh, không chảy máu nhưng sao nhói đau, nhức buốt mỗi khi đêm về.
Lâu lắm rồi anh mới rơi vào “vòng xoáy định mệnh” này. Anh luôn sống trong một tâm trạng xốn xang, trống trải đến khó tả. Anh không làm được gì, ngày xuống trăng lên, hình ảnh em với dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt thanh tú, nụ cười tươi tắn, ánh mắt nâu tinh nghịch đã choán hết tâm trạng anh, hút hết tinh lực của anh. Hoá ra bấy lâu nay anh vẫn tự tin vào khả năng kiềm chế trước cám dỗ, biết làm nguội đi những cảm xúc của mình thì giờ đây anh đã thảm bại trước em. Em như một cơn gió dù thoảng rất nhẹ nhưng lại mang một sức mạnh của trận dông lốc mạnh mẽ đủ sức đốn gục anh. Anh không biết vì sao nữa. Anh thua em rồi…
Không ai giấu được cảm xúc của mình. Tình yêu không bao giờ có lỗi, chỉ có kẻ nhân danh tình yêu nói dối. Đã bao lần anh tự nhủ phải quên em đi, hãy quên những gì không và khó thuộc về mình, nhưng cứ mỗi lần anh đặt ra mục tiêu đó thì anh lại thất bại. Anh đã delete tên em khỏi list điện thoại, đã mấy lần bàn tay cầm chuột máy tính định remove em khỏi danh sách bạn bè trên facebook, và bây giờ là anh khoá cả facebook… nhưng chao ơi cái việc tưởng như đơn giản đó anh lại không thể làm được. Anh đã nhớ em, nhớ số điện thoại của em mất rồi…