VN88 VN88

Tâm sự em có thể rời xa anh mà không dằn vặt bản thân

Anh à, nếu không gặp lại anh ngày hôm qua, chắc có lẽ cuộc đời em sau này mãi sống trong day dứt. Rằng có một con bé ngây thơ, ngốc nghếch được yêu mà không biết gìn giữ tình yêu. May mà gặp anh rồi em mới biết, có còn nữa đâu tình yêu để mà em giữ gìn. Em phải dùng từ “may” trong một việc thế này, khi mà em mất đi một tình yêu thiêng liêng nhất, điều quý giá nhất đối với em.

Anh à! Nếu chúng mình nối lại tình yêu thì em sẽ trách anh nhiều lắm đấy! Trách anh sao không ở bên cạnh em khi mà em cần có anh hơn bao giờ hết. Trách anh sao quá vô tâm và sao nỡ nặng lời để nước mắt em rơi nhiều đến thế! Nhưng sau ngày hôm qua, em chẳng biết nói gì hơn. Em chỉ biết cảm ơn anh. Cảm ơn anh rất nhiều! Anh đã cho em một lý do để em quên anh, chỉ bằng một lý do đơn giản như thế: một trái tim lạnh lùng và một ánh mắt không dành cho em. Không còn gì để mà em hy vọng.

Giờ thì em có thể ra đi được rồi. Em đã có thể rời xa anh mà không dằn vặt bản thân nữa. Khi em nhận ra, em thay đổi để tốt hơn thì tất cả lại quá muộn màng. Em chẳng thể làm gì hơn. Ngày mai em sẽ ra sân bay, em sẽ đến một nơi xa nhất có thể để trốn chạy tình yêu này, tình yêu đã mang đến cho em quá nhiều đau khổ và nước mắt. Hôm qua, em vẫn mong có một phép nhiệm màu khi chúng ta gặp nhau, để ngày hôm nay em cầm điện thoại và nói: xin lỗi, tôi xin hủy chuyến bay, nhưng…

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.