Là anh quá gia trưởng hay do tôi không đủ lòng vị tha, sự nhân ái? Mọi lời giãi bày của tôi anh đều bỏ ngoài tai hết, trong đầu chỉ khư khư một ý nghĩ tôi không tốt, chấp vặt. Tôi cảm thấy buồn khổ vô cùng. Cuộc sống cứ tiếp tục thế này thật bức bối, có những lúc tôi nghĩ đến việc giải phóng cho bản thân rồi. Mỗi lần chồng chạm vào người tôi lại thấy run bắn dù anh rất ân cần, nhẹ nhàng. Tôi sợ, thực sự sợ, hoang mang không biết mình sợ cái gì? Xin hãy giúp tôi.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)