Rồi tôi yêu và lấy anh thông qua lời giới thiệu của em gái anh. Tôi là bạn thân của em gái anh, hai đứa học cùng lớp đại học, gia đình anh rất quen thuộc với tôi (trừ anh, vì lúc đầu anh đi học, rồi công tác ở nước ngoài, chúng tôi gặp nhau khi anh về và làm việc ở Hà Nội). Anh sống vì gia đình, rất yêu quý bố mẹ và em gái. Đối với tôi anh cũng yêu thương và trân trọng. Tôi nghĩ mình là người phụ nữ may mắn khi được chồng yêu thương, bố mẹ chồng quý mến, duy chỉ có tình cảm giữa tôi và em gái anh đổi thay.
Tâm sự em chồng làm tình cảm gia đình tôi xuống dốc
Không biết từ bao giờ cô ấy luôn có một sự ngầm chấp vặt mọi chuyện. Sự việc xảy ra một đằng, cô ấy phản ánh lại với anh trai một kiểu và tôi luôn là người có lỗi trong những chuyện đó. Tôi rất cố gắng để hòa hợp mà không được. Trước mặt mọi người cô ấy luôn tỏ ra chả có chuyện gì cả, rằng không bao giờ để ý mấy chuyện vặt vãnh nhưng thực ra sau lưng giở đủ chiêu trò. Tôi cũng không hiểu vì sao lại như thế, bởi thực sự tôi không tranh giành bất kỳ một cái gì, chỉ khi cô ấy nói “Giờ đối với mọi người trong nhà tôi là nhất” trong khi trước đây cô ấy luôn được cưng chiều nhất nhà, tôi mới vỡ lẽ nguyên nhân tại sao.
Phải nói thêm tôi khá ngang bướng nhưng cũng rất biết tiếp thu. Nếu một chuyện gì đó không đúng tôi sẽ chấp nhận nói lời xin lỗi, nghe ý kiến của người khác để sửa đổi bản thân. Nếu đúng tôi sẽ bảo vệ ý kiến của mình đến cùng. Ấy vậy mà trước chồng, tôi hoàn toàn đuối lý về chuyện em chồng. Dù thế nào mọi tội lỗi vẫn luôn do tôi, tôi là người hay chấp vặt, ích kỷ, chỉ muốn mọi người phải chú ý đến mình. Anh bảo tôi là chị dâu phải đại lượng, không được chấp những chuyện nhỏ nhặt với em chồng. Mà sự thật tôi chưa chấp gì đâu, mọi việc trở nên quá đáng thì tôi nói lại sự thật cho chồng biết thôi. Thế mà trong mắt anh, em gái luôn đúng, dù thế nào tôi cũng là người nhỏ nhen, ích kỷ.