VN88 VN88

Tâm sự em chấp nhận là người thua cuộc

Không biết từ bao giờ và khi nào lòng em có thể hoàn toàn trống rỗng và thanh thản trước anh. Tình yêu anh dành cho em đã quá nồng nhiệt để giờ đây em thấy sợ và không muốn điều đó xảy ra dù biết mình không nên thế.

Lại một buổi trưa nữa, anh ở đâu giữa dòng người xe xuôi ngược dưới kia? Vì sao em cứ nhớ và mong anh nhiều như thế. Tự dưng em thấy tội nghiệp cho bản thân mình. Tự nhủ với lòng sẽ phải quên anh, thật cố gắng để quên, không nghĩ gì thêm nữa.

Nhớ và mong anh thật nhiều nhưng em cũng biết mình thực sự không muốn và không nên làm chị – người vợ xinh đẹp, nhẹ nhàng, ít nói và yêu anh thật nhiều phải buồn. Em cũng không muốn và không nên để nụ cười hồn nhiên của con trẻ không được trọn vẹn vì ánh mắt buồn của mẹ hay những phút lạnh lùng của cha. Nhức nhối trong từng suy nghĩ, em biết mình không nên thế nhưng tình cảm vì sao cứ chống lại em.

Chính vì thế nên em cảm thấy mệt mỏi, căng thẳng. Trái tim không ngừng mong anh còn lý trí ra sức ngăn cản, em cảm thấy thật nặng nề khi chịu cả hai sức ép. Em thua mình và cũng thua cả anh rồi. Đến giờ em vẫn luôn tự hỏi tình cảm của mình thực sự là gì? Có lúc em thấy cuộc đời thật lạ kỳ khi không thể có hơn một người được phép quan tâm, lo lắng cho anh. Tình cảm đâu có lỗi, em vẫn nghĩ và biện minh như thế dù biết tất cả đều vô nghĩa.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.