Hiện tại chồng khá hơn rồi, em vẫn mặc đồ cũ rách của em chồng, nghĩ lại em khờ thiệt. Có chị viết bài giàu sang đổi vợ, em thấy cũng đúng. Mẹ bảo với em “Lương chồng con hãy để mẹ giữ, khi nào mẹ chết sẽ để lại”. Rồi cũng có lúc mẹ ra uy “Ba chồng là người Bắc nên gia đình chồng phải quản lý tiền bạc con cái. Mẹ là trưởng nữ nên phải lo cho đàn em của mẹ”. Rồi thì “Chồng là anh cả nên phải lo cho em gái”. Cuối cùng thì ai lo cho con hả mẹ?
Mẹ chồng và ba chồng bảo “Con tự đi làm, tự sống và tiết kiệm”. Em cũng đi làm, lương bổng tạm nuôi được thân mình, tính em tiết kiệm từ nhỏ, chẳng đua đòi, xinh xắn như bao người nhưng nhà chồng vẫn chê em xấu, nhà quê. Gia đình chồng đối xử với em theo cách “Thương con dâu hơn con gái” giờ em thấm thía lắm rồi. Nhà chồng đối xử tệ với em, chưa bao giờ em dám nói với gia đình mình nhưng hễ em làm gì không vừa ý thì cả nhà lại họp “bàn đào” để lên kế hoạch hành hạ em, mắng chửi em giữa đêm khuya khi chồng vắng nhà.
Nghe những gì em kể, chắc người đời sẽ chẳng ai tin về cuộc sống của em trong những ngày chồng đi công tác. Cũng tại em khờ, thương anh nhiều làm chi để giờ đây em chấp nhận buông tay. Cái gì cũng có giới hạn chồng ạ. May mà mình cố gắng lắm vẫn chưa có con, nếu không chắc cuộc đời em mãi mãi chôn vùi trong hôn nhân địa ngục này rồi. Hãy bình yên chồng nhé.
Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com