Sự việc xảy ra đã 3 tháng, tình cảm của chúng tôi đã bị rạn nứt, nhiều lần em muốn chia tay nhưng không nỡ và không chủ động được. Nhiều lúc tôi cảm thấy mệt mỏi, rất cố gắng nhưng tôi cũng không thể biến mình thành một người lớn hơn 30 tuổi được, tôi cần thêm sự trải nghiệm. Mặc dù ở bên tôi em vẫn có cảm giác bình yên và an toàn nhưng vẫn không thôi suy nghĩ về hình ảnh người kia: điềm đạm, chín chắn, làm cho em nhỏ bé trước họ, một chỗ dựa vững chắc và tương xứng với em.
Em kém tôi 2 tuổi, nhưng trong suy nghĩ khá trưởng thành và thực dụng. Có lần tôi chủ động không liên lạc với em, muốn rời xa để em tìm hạnh phúc cho mình nhưng tôi đã không làm được. Tôi biết, nếu thực sự buông tay tôi sẽ mất em, rất khó để sau này tôi tìm được một người con gái như em. Em vẫn thương và lo cho tôi, nhưng tình cảm dành cho người kia đã lớn lên. Tôi biết em cũng đang rất đau khổ và dằn vặt.
Tôi đã rất phấn đấu cho sự nghiệp nhưng chưa đúng cách và chưa thành, vẫn tự hứa với bản thân sẽ mang lại cuộc sống tốt nhất cho em nhưng giờ tôi chưa có gì trong tay cả. Cho dù có ở bên ai, tôi cũng rất muốn em được hạnh phúc. Tôi sẽ rất đau khổ nếu như phải chủ động rời xa em, rất tiếc vì không thể lấy một người mình yêu, một người con gái có phẩm chất như em. Xin hãy cho tôi lời khuyên.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)