VN88 VN88

Tâm sự được quan tâm anh là lẽ sống đời em

Tôi yêu anh trong thầm lặng, đơn phương. Lặng lẽ nhớ anh từng ngày, trong từng giây, từng phút mà anh nào có hay? Trước mặt anh tôi giả vờ mạnh mẽ, thái độ vẫn bình thường, không quan tâm quá mức như trước để anh nghĩ rằng tôi đã từ bỏ ý định của mình. Vì tôi rõ, anh biết tôi thương anh.

Những lúc nhớ anh tôi chỉ biết ngồi nhớ lại những kỷ niệm, mở những tin nhắn, ghi âm lúc anh gọi. Tôi cố tin, ghi lại để được nghe tiếng nói, giọng cười của anh. Mỗi khi nghe, nước mắt tôi lại tuôn rơi. Tôi không biết mình đang khóc vì cái gì, cảm giác khi đó thật trống vắng và cô đơn. Tôi rất cần sự quan tâm của anh lúc này mà mãi tôi không thể có được.

Tôi buồn, đem nỗi buồn đó vào trong giấc ngủ. Tôi mong mỗi đêm có thể mơ thấy anh nhưng chỉ là ảo giác. Hàng đêm là sự thao thức và chờ mong, tôi đợi một cuộc gọi, chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Khi đợi chờ mỏi mòn tôi ngủ thiếp đi.

Hôm nay, tôi sẽ học cách tự chăm sóc mình, sống vui vẻ và hạnh phúc, tôi phải vượt qua bản thân. Khi yêu một người không cần phải thể hiện quá nhiều bằng lời nói, quan trọng là trong trái tim người đó hiểu mình rất yêu và quan tâm họ.

Trên đời có nhiều thứ sẽ dễ dàng quên nhưng tình yêu tôi dành cho anh là mãi mãi, không gì thay thế được. Tôi sẽ rời xa anh, sẽ không nhắn tin, gửi mail, điện thoại, xem như tôi đang biến mất khỏi cuộc sống này. Khi làm điều này, trái tim tôi sẽ rất đau, vì được quan tâm anh là lẽ sống của tôi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.