Chúng tôi lại lén lút liên lạc, lần này thật sự tôi cũng như tác giả bài viết nêu trên tiếp tục sai lầm lần nữa. Chúng tôi lén gặp lại nhau sau một thời gian dài xa cách, lại lao vào nhau không kháng cự được. Sau những lần đó tôi hối hận và tự dày vò lương tâm. Có lẽ tại anh ta luôn tha thiết đeo bám, nói lời yêu chân thành làm tôi không cưỡng lại được, cũng có thể do bản tính thích cái gì đó lén lút vụng trộm.
Một lần nữa chồng phát hiện quan hệ của chúng tôi, anh như người điên, làm ầm mọi chuyện. Thật sự tôi đã muốn chấm dứt mối tình tội lỗi này từ lâu lắm rồi nhưng vì tội nghiệp cho người cũ và cũng vì sai lầm thêm một lần thứ hai mà tôi sa lầy và phải trả giá. Chồng quyết tâm ly hôn. Tôi cũng vì sĩ diện chấp nhận ngay dù trong lòng vừa hối hận vừa không muốn.
Tôi bước đi cùng người tình theo hành trang “tình yêu” giống như lời mô tả của tác giả câu chuyện đầu trang, giờ mới thấy chúng tôi không hợp nhau chút nào, cãi nhau suốt ngày. Những tính tình ngày xưa của anh tôi hằng ngưỡng mộ biến đâu mất, thay vào đó là những bản chất thật. Qua một thời gian chung sống người ta lại có thể thay đổi cá tính đến thế sao? Hay tại tôi quá ngu muội, luôn tự tin có thể làm chủ được một người đàn ông?