Vợ tôi không cao, không quyến rũ nhưng tính rất hay ở chỗ thi thoảng lồng ghép những câu chuyện để nhắc nhở tôi, điều đó không làm tôi cảm thấy khó chịu mà thêm yêu vợ vì cô ấy quá thông minh, tinh tế. Gặp những lúc tôi quá đáng, vợ sẽ nói thẳng cho tôi biết và muốn cùng nhau giải quyết vấn đề. Đi làm về mệt cô ấy biết pha trò cho tôi cười, học vài món nghề massage của chị em làm cho chồng. Vậy nên tôi vẫn hay đền đáp bằng cách cắt giũa móng và sơn móng tay cho vợ dù cô ấy toàn phải làm lại lần thứ hai.
Tôi thấy cuộc sống của mình hạnh phúc, viên mãn và tin điều đó xuất phát từ sự kiềm chế dục vọng của bản thân lẫn khả năng hiểu được phụ nữ. Phụ nữ vô cùng đơn giản, họ chỉ cần được yêu và không bị lừa dối, làm được hai điều đó phụ nữ sẽ hết mực chiều chồng. Được chiều rồi tội gì ta đi bồ đi bịch cho tốn tiền mà còn mang tiếng. Nếu anh nào đọc đến đây mà vẫn có tư tưởng đó thì đừng lấy vợ cho rồi.
Chăm sóc cho vợ cũng là một hạnh phúc, đến thời điểm này tình yêu của chúng tôi đã giảm sút nhưng tình thương và tình nghĩa tăng lên. Nhìn vợ đau đẻ, khó ăn tôi đau lòng, thấy vợ ở công ty bị ông sếp đì cũng không ngủ được vì tìm cách giúp vợ. Tối đi ngủ dù có mỏi tay đến đâu cũng cố ôm vợ vào lòng, không được tới sáng thì một lúc cũng tốt.