Anh xin lỗi trước vì phải nhắc lại chuyện cũ, anh biết đó là sai lầm lớn nhất của mình, nó làm xấu đi tình cảm đang tốt đẹp giữa chúng ta. Sau chuyện đó anh cảm thấy rất xấu hổ và hối hận, chỉ ước gì đã không xử sự ngu ngốc như vậy. Còn em, sau ngày hôm đó, anh biết em giận anh. Đến giờ em vẫn còn giữ khoảng cách và đề phòng anh.
Tâm sự đừng nghĩ anh trẻ con, em nhé
Sau chuyện đáng xấu hổ đó, anh đã hiểu được suy nghĩ của em, cố gắng để quên em đi. Anh tìm đến một vài người con gái khác nhưng thực sự ở bên họ anh chẳng có một tí cảm xúc gì cả, đầu óc lúc nào cũng chỉ nhớ đến em. Đêm trước khi đi ngủ lại nghĩ về em, nghĩ nhiều đến nỗi chẳng thể ngủ nổi. Đến khi chợp mắt được một lúc lại gặp toàn ác mộng, rồi giật mình tỉnh dậy vào buổi sáng sớm trước cả đồng hồ báo thức.
Bình thường có thể em thấy anh là kẻ khô khan, khó tính, hơi chập nhưng thực tế đấy chỉ là cách anh che đậy cảm xúc của mình thôi. Đôi lúc anh cố tỏ ra nặng lời hay trách móc em, trong khi thực sự anh không muốn điều đó tí nào. Anh làm thế để em ghét anh, để anh có cớ quên em đi cho nhẹ nợ. Vậy mà em “cao thủ” quá, cứ tưng tửng, coi như chả có chuyện gì, vẫn tỏ ra bình thường làm anh càng thêm tức. Càng tức em anh càng không thể quên được em.