Các anh luôn nói mình tốt đẹp, xin hỏi các anh đã bao giờ cầm nổi cái bát lên mà rửa, cây chổi để quét nhà, nấu bữa cơm ra hồn. Trong khi người vợ cũng phải làm việc 8 giờ/ngày thì về nhà họ đòi chia đôi công việc nhà nội trợ có gì là sai. Hãy nhìn thử đàn ông Việt có bao nhiêu người đồng ý chia đôi công việc nội trợ: vợ nấu cơm, chồng rửa bát. Các anh cứ nói thương vợ nhưng thực tế có hiểu nỗi khổ của phụ nữ phải sống trên một đất nước “trọng nam kinh nữ” không?
Các anh giờ đây đã tiến bộ hơn ông cha ta ngày xưa, đã biết mua hoa tặng vợ, nhiều người cũng giúp vợ rửa được cái bát, cái đũa, nhưng xin hỏi số người ấy được bao nhiêu % trong xã hội? Ở trên diễn đàn này, mấy anh đàn ông biết rửa bát, nấu cơm và giúp vợ công việc nhà cửa, con cái? Các anh hãy trung thực nhìn lại mình đi, sau giờ làm các anh làm gì, có về nhà cùng vợ cơm nước, hay tạt ngang vào các quán nhậu ven đường để bù khú với bạn bè, bỏ tất cả công việc nhà lại cho vợ?
Đó chính là “bất bình đẳng giới” trong xã hội. Vì sao các nước châu Á có câu nói: Theo chồng thì bỏ cuộc chơi. Rất đơn giản, vì đàn ông không chịu giúp việc nội trợ, rửa bát nên phụ nữ mới hy sinh sự nghiệp.
Về phần của tôi, là người phụ nữ thành đạt thì tôi cần gì tiền của đàn ông. Tôi chỉ cần một anh chàng chịu khó rửa chén bát, quét nhà, chia sẻ với tôi. Và đàn ông châu Âu đã làm tốt điều đó, đàn ông Việt bao nhiêu người làm được? Lại nói về cha tôi, xin hỏi các anh, cha nuôi tôi thành đạt đến hôm nay, thế thì tôi giữ vững sự thành đạt đó, đó có gì là sai.