Em thật không biết vì cớ gì anh lại tự cho mình cái quyền được coi em là hạng gái rẻ tiền thế? Sau bao nhiêu lần suy nghĩ em cũng có được câu trả lời, đơn giản thôi vì em lạ, vì anh chưa có được em. Ngày xưa em cứ nghĩ chỉ những người đàn bà mưu mô, lắm thủ đoạn mới có thể quyến rũ được đàn ông đã có gia đình, giờ em đã hiểu để có thể ngã vào lòng những gã đàn ông có vợ dễ lắm, dễ hơn cả việc ăn một bát cơm hay uống một cốc nước vậy. Em cũng chẳng nhớ nữa nhưng hình như đã đọc được ở đâu đấy có một người đàn ông nọ ngoại tình, đơn giản vì cô bồ của anh ta xấu đến lạ. Vậy là rõ rồi phải không anh?
Tâm sự đừng bắt em làm bồ của anh
Em ghét lắm, ghét những lúc anh nói nhớ, nói yêu, càng ghét hơn vì em sợ mình sẽ tin vào những điều anh nói dù biết những điều đó chỉ để anh dụ được em lên giường. Anh vẽ lên cho em biết bao viễn cảnh đẹp về cuộc sống sung túc, không thiếu thốn vật chất, có thể cho em tất cả những thứ mà một người con gái ao ước, trong đó có em. Tiếc là anh không thể cho em một thứ duy nhất em cần, đó là người đàn ông của riêng em, người mà em không phải san sẻ với bất kỳ ai khác. Anh không thể cho em một danh phận như bao người khác. không thể cho em quyền được ngẩng cao đầu với đời và nói cho cả thế giới rằng: “Đây là người đàn ông của cuộc đời tôi”. Vậy hà cớ gì anh lại bắt em phải yêu anh?