VN88 VN88

Tâm sự dòng đời cuốn chồng tôi vào con đường đập đá

Sau một thời gian dài tiếp xúc tôi và anh yêu nhau, một tình yêu rất đẹp, tôi rất hạnh phúc. Anh thực sự yêu tôi và tôi cũng vậy. Sau 2 năm yêu đương, vượt qua sự ngăn cản của gia đình, cơ quan và bạn bè, lời bàn tán của thiên hạ, chúng tôi quyết định kết hôn, mẹ ngất lịm khi tôi quyết định lấy anh. Ai cũng bảo tôi bị điên nhưng tôi vẫn quyết định kết hôn. Cưới xong tôi mang bầu nhưng rất yếu, không thể đi lại được, bắt buộc phải thôi việc để sinh con. Một lần nữa bố mẹ lại thất vọng vì lấy chồng sinh con mà nghỉ việc.

Tôi rất thương bố mẹ, nhưng đã quyết định sẽ cùng anh vượt qua mọi khó khăn để được hạnh phúc bên nhau. Tôi mang bầu anh rất mực chiều chuộng, chăm sóc vì cưới xong chúng tôi ra ở riêng ngay nên rất thoải mái. Tôi đề nghị đón con riêng của anh về ở cùng để tiện chăm sóc để anh không phải lo lắng về con. Tôi yêu anh nên cũng thật lòng yêu và thương con bé như con đẻ của mình, chăm sóc chu đáo và con bé rất quý tôi.

Gia đình chồng dù không ở chung nhưng tôi luôn thay anh làm tốt bổn phận, coi gia đình chồng như chính gia đình mình. Còn anh sống rất có trách nhiệm với bố mẹ tôi, dần dần bố mẹ cũng quý anh. Thật hạnh phúc biết bao khi con trai tôi chào đời trong niềm vui của hai bên gia đình nội ngoại. Một lần đi kiểm tra sức khoẻ định kỳ cho con trai, phát hiện bị tim bẩm sinh nhưng nhẹ, không phải phẫu thuật và vẫn theo dõi định kỳ. Tôi và anh rất thương, lo cho con, chăm sóc con càng phải chu đáo hơn.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.