VN88 VN88

Tâm sự đồng cam cộng khổ cùng bạn trai vượt khó khăn

Anh mượn xe tôi đi, hàng ngày đưa đón tôi đi làm, có một lần cần tiền trả lương công nhân, anh không thể để họ đói, năn nỉ tôi cho mượn xe đi cầm. Tôi không đồng ý, nhìn anh đau khổ, đôi mắt đỏ hoe, nước mắt trực rơi xuống, lần đầu tiên tôi thấy anh khóc, nước mắt tôi cũng muốn chảy theo. Anh nói nếu hôm nay không đủ tiền trả cho công nhân họ sẽ bỏ công trình mà đi, anh không thể hoàn thành công trình được. Anh hứa chỉ cần lấy được tiền sẽ lập tức lấy xe ra cho tôi.

Có người cho anh mượn chiếc xe máy Trung Quốc cũ để đi, vậy là tôi bất đắc dĩ đồng ý, tôi không muốn đi vay nợ để cho anh mượn, nghĩ nếu anh giữ lời hứa thì không thành vấn đề gì. Vậy là chúng tôi lại đi chung xe máy. Rồi mọi chuyện nằm ngoài dự tính, công trình của anh gặp trục trặc, số tiền lẽ ra anh được nhận lại trở thành tiền bảo trì sửa chữa cho sự cố. Cứ như thế cuộc sống của chúng tôi vô cùng khó khăn.

Anh vẫn cố gắng kiên trì bám lấy nghề, ngày ngày chạy theo những dự án, tìm những hợp đồng, thời gian chúng tôi dành cho nhau chỉ là lúc sáng chở tôi đi làm và chiều anh tranh thủ đón tôi. Ngày lễ mọi người đi chơi vui vẻ chỉ có chúng tôi ngồi một chỗ để cảm nhận nỗi cay đắng không có được 20 nghìn để đổ xăng. Giờ đây trong lòng anh lúc nào cũng mong sao sớm trả hết nợ nên không lúc nào thấy anh ngồi yên. Còn tôi đã phóng theo lao cũng chẳng biết sao để quay đầu lại, chúng tôi đã nhiều lần giận nhau và muốn chia tay nhưng cả hai đều không đành lòng.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.