VN88 VN88

Tâm sự đôi khi tôi thù hận sự vô tâm của chồng

Nhưng anh giờ ngơ ngác ngoài kia, thân mình còn chả lo được. Tôi ngậm nỗi đau trong lòng để động viên anh chữa bệnh, chăm sóc và nũng nịu với anh để anh thấy mình vẫn là đàn ông, để anh phải mạnh mẽ lên dang tay che chở cho tôi. Ngày qua ngày, tháng qua tháng, mọi người bảo tôi sao vô tư thế, vui vẻ thế, trong hoàn cảnh thế họ phải tưởng tôi thân tàn ma dại cơ. Tôi cười. Nước mắt có cứu được con tôi đâu, tôi thân tàn ma dại họ có cho tiền tôi đâu. Tôi phải vững vàng để khách hàng còn dám giao việc cho tôi, bởi nhiều người đã hỏi tôi là “Công ty còn hoạt động không”. Vậy thôi.

Cuộc sống không cho tôi được cúi xuống. Tôi ước được cúi lắm, vì đó là tôi, vì tôi là một người đàn bà, tôi là một con người, tôi có trái tim đau đớn, muốn được yếu đuối, muốn được sa ngã, tôi không muốn mình cứ phải giả vờ kiên cường. Đôi khi tôi muốn được người ta phỉ nhổ là kẻ ngoại tình, nhưng tôi không làm được. Tôi nghĩ đến em, nghĩ đến ham muốn bản thân, nghĩ vậy nhưng tôi thừa biết mình sẽ chẳng dám làm gì.

Cuộc sống lại tiếp diễn, ngày đi làm, tối về với con, nhõng nhẽo hoặc cãi nhau với chồng những câu chuyện trẻ con cho anh vui. Ngày nghỉ đưa anh đi tập dưỡng sinh và giao lưu ra bên ngoài, đêm cho con ngủ ngoan quay sang chồng âu yếm, thủ thỉ. Thỉnh thoảng anh sẽ ôm tôi, sờ lên mặt tôi rồi anh ngủ, còn tôi sẽ thức với màn đêm và những nỗi lo. Thỉnh thoảng, tôi sẽ lại cầu nguyện cho con bình an, thỉnh thoảng thôi vì nghĩ đến điều đó là tôi lại sợ. Tôi tự nhủ mình phải luôn vững tin, và thở dài.

(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.