VN88 VN88

Tâm sự đau lòng với mối tình đồng tính thầm lặng

Khi tôi vào Sài Gòn học, tôi vẫn nhớ và mong gặp lại cô, thời ấy tôi không có điện thoại nên thỉnh thoảng cũng viết thư về trường gửi cô, vài tháng tôi về nhà đều chạy ù ra trường để được gặp, nghe cô nói rồi lặng lẽ chia tay, tiếp tục lên Sài Gòn. Gần một năm sau cô đã chuyển trường, tôi mất liên lạc từ đó.

Nói thêm về anh bạn của tôi, lúc tôi gặp cô thì thời gian dành cho anh ấy không còn, dần dần không gặp nữa. Anh cũng có bạn gái cùng lớp, thật lòng tôi chỉ có cảm giác khi ở bên cô. Tốt nghiệp ra trường tôi vào làm việc công ty nước ngoài, biết chị, người tuyển dụng tôi vào công ty. Gần 2 năm làm việc tôi và chị trở thành bạn thân. Tôi làm chi nhánh còn chị làm văn phòng, chỉ gặp nhau khi có việc tôi về văn phòng hay chị xuống chi nhánh. Bù lại chúng tôi thường điện thoại và nhắn tin cho nhau mỗi đêm.

Từ lúc đi làm tôi có nhiều anh chàng theo đuổi. Tôi dễ nhìn, theo nhận xét mọi người thuộc dạng xinh xắn, chẳng hiểu sao tôi không có tình cảm với anh nào cả. Đến khi gặp và thương chị, phải chăng tôi là người đồng tính? Làm việc được vài năm tôi có ít vốn, các anh chị cho vay thêm nên mua được nhà ở Sài Gòn, căn nhà cũng khang trang nhưng chỉ mình tôi ở. Sau đó tôi được công ty chuyển về văn phòng để theo dõi dự án lớn, cũng vì thế thời gian gặp chị nhiều hơn.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.