Thời gian trôi đi như thế, chúng tôi cùng nhau xây dựng niềm tin và những kế hoạch cho cuộc sống sau này, tính chuyện cuối năm nay khi anh trở về chúng tôi sẽ làm việc và sinh sống ra sao, tổ chức đám cưới thế nào. Chúng tôi tin vào điều đó, một ngày ở bên nhau gần như 24 tiếng vì luôn cố gắng thức dậy sớm và đi ngủ muộn để có nhiều thời gian nói chuyện với nhau hơn, chưa kể những khi ngủ chúng tôi vẫn để máy tính.
Tâm sự đau khổ khi quyết định bước ra khỏi đời anh
Anh đang được nghỉ hè và hoàn thành những giai đoạn cuối cùng để bảo vệ luận án, còn tôi vừa nghỉ việc để theo học thêm một số bằng cấp phụ nên chúng tôi có nhiều thời gian bên nhau. Bất cứ khi nào chúng tôi phải ra khỏi nhà để lên trường hay đi đâu đó, cũng tranh thủ nhắn tin hoặc gửi cho nhau những email ngắn gọn. Chúng tôi có được niềm hạnh phúc và tin yêu vô bờ từ những hành động đơn giản đó. Tôi không biết rằng một ngày anh phải ra đi nhanh đến thế.
Trong cuộc tình này không ít lần tôi bật khóc vì những tổn thương và mất mát phải gánh chịu. Chúng tôi đã chia tay nhau nhiều lần, có lẽ nó cũng không đúng nghĩa của 2 từ chia tay vì chỉ sau 1,2 ngày lại bình thường. Những điều nhỏ nhoi đó lại cứ gom góp dần để hằn sâu thêm những tổn thương trong trái tim tôi. Cô gái ấy đã rời xa anh vì phải chăm sóc và yêu thương một người con trai khác, anh đau khổ rất nhiều. Anh bảo không bao giờ tha thứ và chấp nhận, nhưng giờ cô ấy quay lại và những giọt nước mắt làm anh xót xa.