Tôi chờ đợi, hy vọng, ngọt ngào, dịu dàng hơn, đẹp hơn và chăm sóc anh, quan tâm anh nhiều hơn. Nhưng kết quả anh và người đàn bà đó có con với nhau. Tôi thấy chẳng còn gì để tiếp tục nữa. Đúng lúc đó bố mẹ anh an ủi tôi rất nhiều, nghĩ mình thật may mắn vì được gia đình chồng yêu thương như thế. Tôi tin tất cả sự ngọt ngào đó là sự thật, lại nguôi đi, nghĩ 3 mẹ con ở vậy cũng được, rồi nhất định anh sẽ có ngày nhận ra ai yêu thương mình thật lòng. Tôi đã nghĩ chồng không tốt nhưng gia đình chồng như thế là tốt rồi, tôi vẫn còn chỗ dựa về tinh thần phần nào.
Giờ đây anh không thường xuyên đi lại với người đàn bà kia, nhưng tôi biết mình phải chấp nhận chồng chung khi anh thỉnh thoảng vẫn đến thăm mẹ con cô ta, hàng tháng chu cấp đầy đủ. Mọi chuyện lắng đi một chút thì mẹ chồng lại thường xuyên nói xấu tôi với người giúp việc nhà tôi. Ngay cả khi tôi ốm, mẹ chồng cũng tỏ ra rất khó chịu và nói những điều khó nghe. Chồng hoàn toàn bênh mẹ và mặc kệ tôi với những khổ tâm khi bị đối xử như vậy. Anh bảo tại tôi không tốt nên mới như thế.
Tôi luôn mặc cảm khi về nhà chồng nên rất cố gắng làm mọi việc để vừa lòng bố mẹ chồng, dù chúng tôi ở xa nhưng tôi luôn dành thời gian gọi điện hỏi thăm, nói chuyện với bà. Khi chồng ngoại tình, tôi không dám kêu vì nghĩ mình bị quả báo. Tôi đã sai ở đâu? Khi chồng bỏ nhà, bỏ việc để đi theo người đàn bà kia thì mẹ chồng ngọt ngào với tôi. Lúc anh về, bà lại quay sang công kích tôi với chồng.