Cô người yêu đau khổ khóc lóc, mong tôi suy nghĩ nhưng vì quá nhu nhược tôi đã đánh mất hạnh phúc trong tầm tay. Tôi và vợ cũ về sống chung được một thời gian, ban đầu con vui bao nhiêu thì tôi đau khổ bấy nhiêu. Mỗi lần gần gũi vợ, tôi không hề có cảm xúc và thực sự thấy ghê nên không thể làm tròn bổn phận làm chồng. Khi đó con tôi không còn vui vẻ nữa, thay vào là cảm xúc sợ hãi khi cha mẹ cãi nhau suốt ngày vì những chuyện không đâu.
Chúng tôi đồng sàng dị mộng, tôi cứ tiếc nuối mãi vì nhu nhược không bảo vệ tình yêu và đã bỏ qua cơ hội. Thêm nữa vợ tôi “ngựa quen đường cũ” hay vì tôi không đáp ứng được nhu cầu nên cô ấy ngoại tình lần thứ hai. Lần này tôi kiên quyết ly dị mặc cho vợ khóc lóc xin tha thứ. Gia đình tôi hối hận vì đã khuyên tôi tha thứ cho vợ nhưng giờ quá muộn. Ngay cả con trai tôi quá mệt mỏi chuyện cha mẹ cãi nhau nên đồng ý khi chúng tôi muốn ly hôn lần thứ hai.
Tôi như chim sổ lồng đi tìm lại người xưa nhưng không còn cơ hội vì cô ấy đang hạnh phúc với đứa con gái cùng người chồng hết mực yêu thương. Tới giờ đã 6 năm trôi qua, tôi vẫn chưa quên và chưa tìm được ai như cô người yêu ấy. Tuổi của tôi không còn trẻ, mặc dù vẫn còn nhiều có hội nhưng biết tìm đâu ra một người như vậy nữa. Lấy đại ai đó thì không được, chắc có lẽ tôi sẽ sống như vậy tới cuối đời.