Tôi nghĩ anh sẽ biết ăn năn hối cải nhưng chồng tôi còn vô tâm hơn tôi nghĩ. Anh không có việc làm, bố vợ giới thiệu đi phụ xe tải của gia đình bà con để tập dần rồi sẽ chạy để có tiền nuôi vợ con mà được dăm ba hôm lại nghỉ, nói nắng, cực, mệt dù bà con bên tôi vẫn trả lương. Nghỉ việc, ở nhà ăn không, sáng cà phê, trưa đi đá banh, khi thì đi với bồ (sau này tôi mới phát hiện), tối lại ăn nhậu, trong khi vợ mang bầu nhịn ăn không được uống sữa.
Tôi nhận hàng về cắt chỉ, được 300 đồng một cái, phải cắt từ sáng sớm đến đêm khuya mới đủ tiền ăn. Tôi không thể để bố mẹ biết con gái họ đang sống như vậy, vì bản thân đã cãi lời thì giờ phải chịu thôi. Khi tôi được bầu 5 tháng, bồ của chồng tới phòng trọ tìm tôi, nói tôi ác, sao lấy cái bầu ra mà bắt cưới. Tôi không đứng vững, chẳng hiểu chuyện gì xảy ra.
Một buổi chiều tôi hẹn cả chồng và cô bồ của anh gặp ba mặt một lời để nói chuyện, chồng hứa bỏ bồ, quay về với vợ con, người thứ ba cũng vậy, nhưng đó chỉ là màn kịch mà sau khi sinh con tôi mới biết. Bố chồng mất sớm, mẹ chồng sống chung với anh chồng chị dâu, chồng tôi không giỏi chỉ được tính tự cao, không giàu mà cứ cố vẽ vời. Tôi tưởng sóng gió đến đó là hết, ai ngờ trước hai ngày sinh con, chủ nợ lại đến tìm nói chồng tôi đá banh trên mạng nợ 150 triệu. Tôi xỉu và được đưa vào bệnh viện rồi sinh sớm, tôi vét sạch số tiền làm lụng trong lúc mang bầu vừa đủ để trả viện. Nhờ ơn trời con tôi khỏe mạnh, trộm vía chóng lớn tôi cũng đỡ mệt, đỡ tiền sữa.